Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

Giao lưu cùng tác giả "Thân phụ tôi"


 Giao lưu cùng tác giả
          Thân phụ tôi.

Thân phụ tôi đã đăng :


http://thieuhai.blogspot.com/2013/07/than-phu-toi.html




*

Thưa anh Trần Huy Thuận.
Có lẽ cảm mối tình phụ tử tình thâm của cha con chúng tôi, anh đã bỏ công điện tử hóa sách bài Phụ thân tôi.
Quá đẹp. Trên cả tuyệt vời. Xin được nắm bàn tay anh, cảm ơn anh.
Tôi cũng xin gửi tới bạn bè thân hữu của Thái Doãn Hiểu thành tựu này trong in ấn báo mạng.

THÁI DOÃN HIỂU

414/10B Nguyễn Duy Trinh, P.Bình Trưng Đông Q.2. Tp Hồ Chí Minh
website :http://thieuhai.blogspot.com
Google : thaidoanhieu
Mob: 0915374690


*

Anh ơi, bài về Cụ hay, cảm động và hoành tráng lắm. Em đăng ở đây.

Nguyễn Trọng Tạo

Thái Doãn Hiểu thân mến !   Thì ra là như thế. Đọc xong 'Thân phụ tôi' mới vỡ òa ra là đến nông nỗi như thế  ! Trước hết tôi thành tâm xin nhờ bạn thắp dùm thay tôi nén nhang lên bàn thờ  để tôi được bày tỏ nỗi lòng mình THƯƠNG CẢM-KÍNH TRỌNG đối với cụ Tiên !

Còn....Thái Doãn Hiểu ơi! Làm sao mà “Chuyện bây giờ” mới kể đến làm vậy. Ông Cụ là Người cộng sản bậc tiền bối.....Tôi vừa rồi mới nhận Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng. Đọc bài viết của Bạn lòng tôi tan loãng ra … Tôi thành thật chia xẻ nỗi niềm này với bạn. Bài viết này  trong phạm vi gia đình thì Bạn quả đã là một người con  BẬC  ĐẠI  HIẾU trong lòng tôi.
                                             
Lê Xuân Kích


Em Chúc trước tiên xin kính chúc mừng anh đã xây được VƯỜN VĂN mới. Em kính mong chủ trang Thái Doãn Hiểu an bình trong cuộc sống cũng như sức khỏe để chăm  chút khu vườn của mình cho ra đều trái thơm (dù vị có đắng hay ngọt ). Cả chiều nay em đọc bài THÂN PHỤ TÔI trên trang NTT . Em thật xúc động và đ/ t đến anh . Em không biết dùng từ gì để thể hiện sự thành kính của em đến Cụ. Cho phép em được tỏ lòng thành kính đến vong linh Cụ. Nhưng mà anh ơi , đọc đến đoạn cải cách của g/đ anh khiến em rưng rưng vì em nghĩ đến g/đ em , đến bố em . Dù bố em chỉ là nông dân có chút ruộng cũng là đ/v cộng sản mà còn bị đấu tố hàng tuần, bị đổ oan (mà toàn là cháu cùng họ thôi ) thiếu chút nữa bố em tự tử đấy (em nghe kể thế) Chuyện dài lắm khi nào anh em gặp nhau sẽ chuyện nhiều anh nhỉ .Nhà ngói 7gian còn không anh ? em tiếc ngôi nhà ấy nếu nó mất đi...Thế anh nhé. Em kính chúc anh chị thật khỏe. Em Đồng thị Chúc.


Đng Th Chúc

Cám ơn chú đã viết bài rất hay tưởng nhớ ông nội. Cháu đọc mà khóc ròng, xúc động quá. Chú ạ. Chú khắc họa chân dung ông thật tuyệt vời! Cháu thích nhất là đoạn viết về rừng Hậu Trạch..Thương ông quá.
Phương Lan
Thái hiền đệ,
Cám ơn những việc làm mới sau hồi phục. Cám ơn bài "Thân Phụ Tôi" trích trong Hồi ký chưa in.
Cha tôi có năm tháng gần với thân phụ hiền đệ : 1904-1987. Một câu chuyện khác, vào dịp khác. Tôi ước mơ viết được ít trang về Người, nhưng 75 tuổi rồi vẫn lang bang mãi.
"Thân Phụ Tôi" đối với tôi, chưa tìm được ngôn từ đúng hợp nhất để nói. Tạ ơn Đấng Tối Cao, đó là một trong những điều tôi đang tìm kiếm để có một cái nhìn, mà thời đó tôi cách xa, không có dịp được đi đào rau má như Thái hiền đệ.

Chỉ có điều, nhân trên con đường đi tìm LẼ THẬT mới gần đây thôi, khi tôi đã chạm tới, tôi muốn mạo muội gợi Thái hiền đệ về một khải tượng khi hiền đệ muốn chiếu xạ lên Thân phụ.
Phật không có can dự gì ở đây, cuộc đời của Phật không có nét tương đồng nào với Thân Phụ hiền đệ cả. Đó là hình ảnh của Chúa Cứu Thế với Cây Thập Tự Ngài mang trong đại mạng lệnh cứu rỗi Nhân Loại. Khải tượng đó sát đúng với Thân phụ hiền đệ hơn.
Tôi biết vì sao hiền đệ dùng khải tượng Phật, và cảm hứng nào để viết lên những dòng cuối chí cốt của chương này. Đó là do Học thuật, trí tuệ, kho tàng hiểu biết về Phật, tâm thức truyền thống của hiền đệ thôi. Hình như còn một khoảng cách xa, nhưng cực kỳ đơn giản : hiền đệ chưa biết đến Chúa Cứu thế, con của Đức Chúa Trời, Đấng tạo nên vũ trụ và muôn vật muôn loài ngày này. Người mà sự ra đời đã đã trở nên cái mốc chia đôi lịch sử nhân loại ra làm hai phần : trước và sau Công nguyên.

Hiền đệ yêu quý ơi !
Cám ơn nhiều lắm. Mình sẽ down để lưu bài này biệt ra một file riêng.

Bùi Huy Phác

Em ngồi đọc lặng đi vì những gì về CỤ. Em cũng chịu oan khuất nên càng đọc càng thấy buồn chán.

Bùi Kim Anh


Thân gửi : anh Thái Doãn Hiêủ,
NK có lời chúc mừng anh...và có lẽ đã đến lúc anh cho Xuất bản : "Toàn tập Thái Doãn Hiểu" bằng sách điện tử để cả thế giới này họ đọc ngay khi anh còn sống thì hay biết chừng nào, chả lẽ cuốn "Tùy Viên thi thoại-tân biên" vĩ đại của anh để anh em xuống âm phủ mới đọc hay sao ? Kính.

Nguyễn Khôi


Thái Doãn Hiểu và Hoàng Liên thân quý.Mình rưng rưng đọc "Thân phụ tôi"chuyện cũ của chúng ta không bao giờ quên được.Thế nhưng ta tự bằng lòng là đã làm đúng lời dạy của người, niềm mong mỏi của người và làm rạng danh người.Những điều mình làm được còn rất ít,  nhưng bao giờ mình cũng tâm niệm một điều: phải sống sao khi về quê,dứng trước bàn thờ tổ tiên mình không có điều gì phải hổ thẹn. Đó chính là tâm niệm của chúng ta phải không anh? Mong được đàm đạo tâm sự nhiều.   

Chúc và cầu mong hai Bạn vui.

Nguyễn Thế Quang

Bố yêu quý,
Con đã đọc kỹ chương hồi ký “Thân phụ tôi” của Bố trên mạng Nguyễn Trọng Tạo. Con gửi Bố một vài cảm nhận cá nhân.
Đầu tiên con cảm ơn Bố đã viết bài thật cảm động về ông nội của chúng con. Qua những hồi ức sâu đậm của Bố, con thấy và hiểu rõ hơn về cuộc đời và phương châm sống của Ông. Ông là ông Tiên giữa đời thường, một con rồng không phùng thời loạn thế nhưng suốt đời thực hành nhân nghĩa. Ông là tấm gương sáng và để lại nhiều phúc đức cho con cháu.
Về phương diện văn học, con thích cách kể chuyện lôi cuốn và miêu tả sống động  của Bố. Ngoài trọng tâm chính về Ông và cảm nhận của mình, bài viết đã chuyển tải nhiều thông điệp mang tính thời sự lẫn tính nhân văn vĩnh cửu. Con thích đoạn lấy ơn cứu oán, thấy được mâu thuẫn nội tại trong Ông qua mô tả lời nói và cử chỉ nhưng cuối cùng đức nhân đã thắng thế thể hiện qua hành động cứu con kẻ đã từng làm hại mình.
 Đọc bài con vỡ lẽ tại sao Ông có nhiều ảnh hưởng lớn đến Bố, có lẽ cũng ảnh hưởng nhiều đến con. Con nhớ một từ Bố nói Ông hay dùng: sống “hẳn hiên”, nghĩa là sống cho đàng hoàng tử tế? Vâng, đương nhiên rồi: “nhân nghĩa trân tàng bất hoán phương”. Thêm vào đó, cha con mình thừa hưởng tính yêu thích học thuật và sự uyên bác của Ông. Đó cũng là cách thể hiện tinh thần trách nhiệm cao trong công việc của mình.
Con đã chia sẻ bài viết của Bố trên trang facebook cá nhân và được một số bạn thân yêu thích bài. Con đã viết mở đầu thế này: “Không ngờ ông nội ảnh hưởng nhiều đến cha tôi như vậy! Liệu 25-30 năm sau tôi có thể có nhiều ký ức sâu đậm về cha mình như vậy ko?”. Con tin là có nhiều nhưng không chắc có thể viết hay và cảm động như vậy.
Con chúc Bố tinh thần thép và sự bền bỉ để thích nghi và chống chọi được bạo bệnh để có thể hoàn tất những dự định của mình. 
Thái Doãn Hoàng Cầu

HAY !

Hải Yến

 

Blog Nguyễn Trng To

4 phản hi

Muốn đọc nhưng dài quá, chắc cũng như “nhật ký thằng hèn”.   
Những việc làm của bọn cơ hội đội lốt CS đã làm cho dân muốn chạy trốn, sau hiệp định Geneve dân chúng bỏ quê hương bản quán vào nam, số ở lại rất tự tin mình đã đóng góp cho kháng chiến mà còn bị như vậy.

Hao Hao


Cảm động quá anh Thái Doãn Hiểu ơi!

Đỗ Duy Văn
Tình cha con của tác giả thật cảm động. Thật đáng thương, bố mất mà không có tiền về chịu tang. Bài này diễn tả nỗi “nhọc nhằn, đau xót” của dân tộc đã phải chịu đựng, nhưng buồn nhất là chính chúng ta tạo ra thảm trạng đó. Gà cùng một mẹ đá nhau te tua. Ôi chao ! Thương dân tộc ta quá !!!!
Phó Ngọc Anh

Qua cuộc đời làm hai chức phận cao quí thầy giáo, thầy thuốc của một người dân bình thường cùng với số phận của những người trong dòng họ Thái Doãn đã khái quát lịch sử Việt Nam từ khi có Đảng đến nay. Câu chuyện của tác giả cho chúng ta nhiều suy ngẫm về nhân tình thế thái. Lâu nay đọc bài của tác giả trên blog này tôi nhận được những kiến thức văn học uyên bác, mong rằng qua hồi ký của mình GS sẽ cho độc giả thấy rõ thêm những góc khuất của lịch sử thông qua số phận của một gia đình, dòng họ. Cảm ơn Nhà nghiên cứu Thái Doãn Hiểu.

Tô Lê Sơn

Anh Thái Doãn Hiểu kính mến
Đọc Thân phụ tôi của anh, rất xúc động. Hiểu thêm về dòng họ Thái Doãn, cảm phục nhân cách của Cụ Thái Doãn Tiên, và hiểu thêm về thời "đã qua"... Hiện nay NBĐ đang bị trục trặc kỹ thuật chưa vào để đưa bài lên được. Khi nào khắc phục xong, bọn em sẽ đưa bài lên...
Chúc anh và gia đình mọi sự tốt lành

Châu Hồng Thủy

Thật tuyệt vời anh Hiểu ơi! Cuốn sách đã đem đến cho cả thế giới nhận diện một con người sống trong xã hội đầy biến thiên của lịch sử.
Xin một nén tâm nhang kính cẩn dâng lên cụ.
Chúc anh chị khỏe, Hạnh phúc

Nguyễn Lâm Cẩn

Thật đặc biệt anh Hiểu ơi, tôi là fan hâm mộ những bài viết của anh từ hơn chục năm này, nhưng không có dịp và cả không dám làm quen! Được anh … nhờ, tôi xin làm luôn. Cám ơn anh nhiều.
Anh có một người cha thật tuyệt vời.
Trần Huy Thuận
Mấy ngày cháu bận quá biết có bài Thân phụ tôi (Trích chương 17  ÂM VANG CỦA TIỀM THỨC, hồi ký) của Bác nhưng  chưa đọc được. Hôm nay ngồi đọc bài của Bác quả thực là hay thật. Nói như anh Hoàng Cầu  "Liệu 25-30 năm sau tôi có nhiều ký ức sâu đậm về cha mình như vậy ko?" Quả thực Bác có trí nhớ tuyệt vời về một thời đã qua, nhưng qua đó cũng khẳng định Ông Thái Doãn Tiên đã có ảnh hưởng sâu sắc đến đại gia đình ta và đặc biệt là Bác. 
Chúc mừng Bác. Chúc mừng tinh thần và bài viết xuất sắc của Bác. Với cách sống "Hẳn hiên" mà ông Thái Doãn Tiên truyền dạy cháu rất tâm đắc phải học tập suốt đời.
Giữ gìn sức khỏe Bác nhé. Cảm ơn Bác.

Thái Doãn Việt

Anh Hiểu quí mến. Trong cải cách, trước khí thế sôi sục của quần chúng cùng với sự quyết tâm " xuống tay " vì căm thù  bọn địa chủ đến xương tủy của các ông đội, của các ông bà cốt cán thì đến sắt cũng phải chảy ra thành nước, nói gì đến máu người. Máu người hồi đó rất rẻ. Lạ là toàn những người một lòng một dạ theo kháng chiến phải " đền tội ".
Từ đó trôi đi đã trên 50 năm, chưa một vị nào công khai xin lỗi dân tuy vẫn phải thừa nhận chúng ta có sai lầm rằng do thế này, do thế khác...Vết thương trong lòng dân tộc vẫn còn đó.
Em nghĩ bác nhà dù sao cũng đã mỉm cười nơi cõi vĩnh hằng vì đã được minh oan. Nhưng còn bao nhiêu trường hợp khác vẫn còn phải ngậm cười nơi chín suối. Em xin chia sẻ với anh đã công khai sự thật như một lát cắt với thế cuôc trong " thân phụ tôi ".
Chúc anh cùng chị Liên sức khỏe và tự tại cùng nhiều sự tốt lành.

Lê Đăng Kháng

Mỗi lần chúng ta áp đặt rập khuôn đường lối cách mạng  của Tàu thì y như là dân tộc phải hứng chịu những thảm họa: Cải Cách Ruộng đất, Nhân văn Giai phẩm, Xét lại xét đi…. Thiên hồi ký này không làm cái việc chỉ trích hay phê phán mà là để cảnh báo, cảnh tỉnh… coi chừng những sai lầm ấu trĩ sẽ lặp lại trong tương lai !

Từ Anh Tuấn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét